Thứ Ba

Mẹ Tôi

Mẹ Tôi

Mẹ tôi đấy, mẹ tôi đấy
Cái thân gầy làn da cháy sạm
Mái tóc huyền nay đã bạc trắng tinh
Mẹ tôi đấy, ai đã từng trông thấy
Cánh tay khô nhưng đầy rắn rỏi
Lo cho mình cả gia đình ấm êm.


Mẹ tôi đấy quanh năm sống êm đềm
Căn nhà tranh và đôi ba đứa trẻ
Ẵm ơ ầu ru cháu giấc ngủ đêm
Mẹ tôi đấy, có mấy khi thong thả
Ốm trên giường, nhưng mẹ vẫn còn lo
Nào lo cho, con bò có no cỏ
Con lơn nằm có bỏ đói hay không
Rồi mẹ lo, lo hết cả ruộng đồng
Phân đã bỏ hay lúa kia sang đỏ
Cỏ đã quang hay đã rậm ngang chừng.


Mẹ tôi đấy vẫn thấy lo từng chút
Vườn búp nhà đã ai hái bán chưa
Hay còn con, gà mái vừa nhẩy ổ
Ai lót cho nó chỗ đẻ chứng vàng
Ôi thân mẹ đã sang chiều bóng ngả
Vậy mà còn lo hết cả phần con.


Ôi thân mẹ với cái dáng lom khom
Đi đã vất mà còn ôm đồm tất
Chỉ một mình mong con đừng có vất
Cả một đời ôm niệm hoài con thơ
Ôi mẹ tôi!
Con đã lớn lớn tự bao giờ
Mà mẹ vẫn coi con như đứa trẻ
Vẫn ôm nồng ấm lạnh lúc sang đông.

Minh Trường