Thứ Bảy

'Là người đứng đầu, thành bại do mình, đừng đái dầm đổ tại chim'

Trời mưa to, tắc đường, không thể lên được công ty đành gọi bạn ra cafe, nghe bạn kể chuyện. Chuyện thấy vui quá nên viết lại đây.

Bạn tôi có mấy cậu em.
Cậu thứ nhất tên A, là founder và kiêm CEO một công ty startup nhỏ. Cậu này trẻ tuổi, nghệ sĩ, sáng tạo, thông minh, hay gặp bạn tôi để than phiền về mấy việc quản trị. Lúc thì mid-manager ra các quyết định không khôn ngoan, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hiệu suất công việc, lúc thì nhân viên không tôn trọng lãnh đạo, không nghe lời, lúc thì chửi đối tác không giữ cam kết, thất thường.

Tôi hỏi bạn tôi khuyên ông em này thế nào.

'Là người đứng đầu, thành bại do mình, đừng đái dầm đổ tại chim'
Bạn tôi bảo, “em là CEO, công ty thành công là do em, công ty thất bại cũng là do em. Mid-manager do em bổ nhiệm, nhân viên do em tuyển dụng, khách hàng do em lựa chọn. Em chê trách cái đéo gì. Em ngu em mới bổ nhiệm người ta, em ngu em mới tuyển người ta, em ngu em mới chọn người ta. Tóm lại do em ngu mà thôi.”

Tôi nghe thích quá, hỏi tiếp, thế tư vấn ông em thế nào.
Bạn tôi bảo, “Với mid-manager em có lý do mới bổ nhiệm người ta, vậy trách nhiệm của em là giúp người ta hoàn thành trách nhiệm; với nhân viên em thấy phù hợp mới tuyển người ta, vậy trách nhiệm của em là cho người ta cơ hội trưởng thành; với đối tác đừng chỉ nhìn trên lợi, hãy làm hết sức trước, họ có bỏ em cũng vì công ty em dở mà thôi".
Bạn tổng kết “là người đứng đầu, thành bại do mình, đừng đái dầm đổ tại chim".
Lại một cậu em khác, tên B, là giám đốc sản phẩm một mảng kinh doanh to. Cậu này cũng trẻ tuổi, cứng đầu, nhiều hoài bão, hay gặp bạn tôi để kể bạn tôi nghe về những việc đang làm. Cậu em này hay than phiền về những khó khăn gặp phải. Bạn tôi khuyên nên học người có kinh nghiệm và đọc thêm sách.

Tôi băn khoăn lắm, người trẻ thường không thích đọc sách.
Bạn bảo “lúc đầu nó khăng khăng là nó sẽ làm theo cách của nó, chứng minh là không học từ sách và học từ người đi trước mà nó vẫn làm được. Không thể thuyết phục được. Sau cáu bảo, giờ có một thằng B phẩy (B'). Thằng B' này trẻ tuổi như em, thông minh như em, nhiều hoài bão như em, chim cũng bé như em, nó chả khác gì em. Nhưng nó chịu nghe lời người có kinh nghiệm và đọc thêm sách, thế em nghĩ em và thằng B' ấy ai dễ thành công hơn?”

Cậu em B thừa nhận B' sẽ thành công hơn.

Bạn nhún vai bảo “có vậy thôi". Tôi nghe tí khóc.

Sau tôi hỏi chuyện của tôi, giờ có việc mà mọi người làm không nhiệt tình lắm, đồng thuận không cao, phải làm sao?

Bạn bảo “ngày xưa hẹn đi ngủ với gái, giữa đường lỡ có hỏng xe, trời mưa, khó khăn bằng mấy thì cũng sẽ biết cách gửi xe, bắt taxi đi gặp gái. Tức là nếu muốn đủ lớn, thì khó mấy cũng thành”.

Tôi gật đầu.

Bạn tiếp “lại ngày xưa nữa, đi học thêm Văn, lôi xe ra khỏi nhà mà xịt lốp, thể đéo nào cũng gọi điện cho mẹ bảo mẹ ơi hỏng xe, con không đi học được, có phải không?”

Tôi gật đầu.

Bạn tổng kết “muốn đủ lớn thì việc gì cũng xong, đã không muốn thì khó khăn bé tí cũng thành lý do. Nên trước khi làm việc gì, cần xác định đó có phải việc lớn nên làm không, mọi người có muốn không, muốn đủ rồi thì không cần làm gì cũng tự chia việc ra mà làm. Xong tất"

Tôi đội ơn bạn quá, trả tiền cà phê, hỏi bạn thế bình thường làm gì?

Bạn bảo, bình thường toàn đi chém gió cho vui, thằng nào ngu mới nghe, có làm cái đéo gì đâu.

Nguồn: Hoàng Hưng