Chủ Nhật

Nỗi khổ người trong quân đội, chẳng có gì ngoài đồng lương

Đây là một bài viết trên trang cá nhân của facebooker Paulus mình xin được trích dẫn nguyên văn bên dưới để bạn đọc suy nghĩ và có cái nhìn về lương và nỗi khổ trong quân đội!

Đang điên cái đầu còn gặp ngay ông Tiến sĩ - Thứ trưởng này phát biểu "lương Thứ trưởng về hưu không bằng lương một ông Trung tá" đúng là phát biểu mà không nghĩ gì. Ông vào Quân đội đi mà hưởng lương trung tá. Một trung tá Quân đội có gì ngoài đồng lương.

Thời gian làm việc từ 5h sáng đến 21h30 tối không phân biệt ngày thường, ngày nghỉ. Tết nhất, ngày lễ các ông đi chơi - Trung tá mà ông nói trực vỡ mặt. Tết, lễ nào chẳng là cao điểm trực.
Các ông học trường ngoài Quân đội động tí là nghỉ. Cúp tiết không sao. Học Quân sự vừa bước chân vô cổng trường đã gác tối ngày.

Một người trong quân đội có gì ngoài đồng lương?
Các ông là sinh viên ngày nghỉ đi chơi, ngày lễ đi du lịch - còn thằng học viên Quân đội ngày huấn luyện - tối hành quân - đêm ôm súng gác - để làm gì các ông biết không? để các ông có thể yên tâm mà chém gió với người yêu của mình đó.

Thằng lính nó xa vợ, xa con triền miên tháng ngày. Khônng phải cứ thích là xin nghỉ mà về hú hí đâu. Một năm được 30 ngày nghỉ. Bố mẹ mất mới được về. Anh em, chú bác thì ở đơn vị trực mà khóc thầm nhé.
Có anh Trung tá lương cao bằng lương hưu của Thứ trưởng- Biết tin bố mất mà tàu nhận nhiệm vụ đi biển - anh phải ném đau thương dẫn con tàu và anh em ra khơi. Ban ngày chỉ huy anh em thực hiện nhiệm vụ. Đêm về lấy chiếu úp lên mặt tạ lỗi với người cha quá cố. Lương cao chưa?

Một anh Đại úy lương thấp hơn Trung tá xíu. Con trai duy nhất bị bệnh tim phải đi mổ gấp. Anh cũng đang thực hiện nhiệm vụ. Khẩu lệnh chỉ huy vẫn cứng rắn như ngày nào nhưng chiều nào anh cũng hướng mắt về đất liền hi vọng. Anh em kêu anh gọi về động viên chị và cháu. Anh nói "Mình gọi rồi - nói vợ thông cảm chứ biết sao giờ"...thông cảm. Vâng thông cảm vì lương Đại úy cao quá.
...
Trong khi cưới đứa cháu họ xa 10 đời của ông - ông có thể oánh cả cái bộ về dự mà ông còn kêu cái lỗi gì. Phán nó cũng vừa vừa thôi - cứ mang Quân đội ra mà so. Mịa mất một bộ Nội vụ chứ mất 10 Bộ khác cũng còn lâu mới mất nước. Mất một ông thứ trưởng chứ 100 ông thứ trưởng cỡ ông cũng ko sao. Bộ Quốc Phòng mà sụp thì chỉ chưa đầy một ngày sau - con cháu ông đã trở thành nô lệ trên chính quê hương của mình rồi ông à.

Quân đội nhân dân VN thành lập trước cả nước CHXHCNVN đó. Một vị Cha già và 34 con người tay trắng lập nên một đất nước hiên ngang như hôm nay đó. Rồi chính những ông Trung tá mà ông đang nói ăn lương cao hơn lương hưu của ông - hôm nay lại đang ra sức bảo vệ sự tự cường và tự tôn của một đất nước không bao giờ khuất. Đồng lương của họ là xương, là máu - là những mất mát hi sinh vô bờ bến của biết bao người phụ nữ đêm đêm ôm con dại khờ - đôi dòng lệ thắm sầu rơi - thầm trách người đi... sao anh đi mãi không về...đó.

Một thằng nông dân đúng nghĩa như tôi còn hiểu mấy điều nhỏ nhặt như thế mà một ông Tiến sĩ như ông còn phát biểu như vậy thì bảo sao Việt Nam tôi ơi :(
...
Quân đội được sinh ra bởi người Cha già dân tộc - Người mà tên tuổi được cả thế giới ngả mũ, cúi đầu kính phục và được dẫn dắt bởi một người Anh cả mà hình ảnh là biểu tượng của chủ nghĩa anh hùng khắp năm châu :(
Quân đội nhân dân Việt Nam mãi mãi là công cụ bạo lực sắc bén của Đảng - Là đội quân tiên phong của nhân dân Việt Nam - Từ nhân dân mà ra - Vì nhân dân mà chiến đấu. Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành - khó khăn nào cũng vượt qua - kẻ thù nào cũng đánh thắng.

Một đất nước mà không nuôi nổi Quân đội của mình thì sẽ phải nuôi Quân đội của nước khác. Trước khi nói về những người lính hãy nhớ rằng Hòa bình dù mỏng manh như hiện tại cũng không phải là món quà tự nhiên mà có. Ngồi chờ tự nhiên nó tới. Thân ái!!!

Nguồn: Paulus/blogcamxuc.net