Thứ Hai

Reviews nước Nhật, địa điểm ăn, ở, đi lại, mua sắm từ a-z

Tất tần tật những gì Thanh viết dưới đây chỉ đơn thuần là cảm nhận cá nhân sau nhiều lần đi công tác tại đất nước này thôi nhé

Những thành phố ở Nhật mà Thanh đã đi qua:

Osaka - Tokyo - Shizuoka - Hokkaido, Sapporo

Thành thật mà nói, Thanh đi nhiều như vậy, nhưng Thanh chẳng biết cái gì ở Nhật để mà chia sẻ cả. Các bạn cũng đừng nhìn vào cái ảnh này của Thanh mà đánh giá Thanh, tạo dáng lừa tình các kiểu chân mới được sống ảo trên hình như thế, thôi, bỏ qua nó đi. Để ý đến cái ảnh làm gì, chúng ta vào chuyện chính nhé!
Reviews nước Nhật, địa điểm ăn, ở, đi lại, mua sắm từ a-z
1. Nước Nhật đâu như người ta kể:

Nhật thì đúng là đẹp. Rất đẹp. Mỗi thành phố đẹp một kiểu. Tất cả các thành phố Thanh tới, Thanh đều thấy đẹp muốn xỉu!

Nhưng đông lắm. Nhất là ở trên Tokyo, lúc nào đường xá cũng tấp nập, biết bao nhiêu là con người. Đi đi lại lại. Xuống tàu điện ngầm thì chen chúc nhau có khi thở không được luôn. Thanh thấy rất chi là mệt. Điểm này thì giống London ghê gớm. Làm Thanh cứ đi tàu điện ở tokyo là lại nhớ London ngày xa xôi ấy. hiu hiu

Ở Nhật không phải chỗ nào cũng sạch. Thanh niên Nhật không phải ai cũng có ý thức tuyệt vời giống như trên báo ca ngợi. Như mọi người biết đó, thực tế luôn chỉ ra rằng, người tốt và người xấu ở môi trường nào cũng có.Tuy nhiên, có lẽ một phần do giáo dục bài bản, người Nhật có lẽ có nhiều người tốt hơn những nơi khác, nên Nhật vẫn sẽ luôn là một đất nước tuyệt vời. Một đất nước gây nghiện. ( Tú nhà Thanh nghiện Nhật, yêu Nhật da diết lắm. Sang Nhật là vợ làm gì thì làm, chồng cứ tung tăng khám phá. Tú tưởng Tú là người Nhật luôn hay sao í ! )

Ở Nhật,


Khi xe cấp cứu đi ngang qua, người ta cứ bắc loa ngoài xe nói xì xà xì xồ gì đấy. Theo Thanh hiểu là: "Xin mọi người tránh đường trong xe đang có người cấp cứu. Xin cám ơn" ( Thanh không biết tiếng Nhật đâu, Thanh dịch bừa phứa đấy! ), chỉ biết rằng khi có xe như vậy, mọi người, kể cả xe đang lưu thông trên đường, đều dẹp vào một bên, dừng lại, nhường đường cho xe cứu thương.

Chứ không như ở xứ mình, dân dàn hàng trước, không cho xe cấp cứu đi. Xe bấm còi đôi khi còn bị chửi cho. Nghĩ kể cũng tội mấy người nằm trên xe cấp cứu, phải giờ kẹt xe, thì biết phải cứu thế nào?

Ở Nhật có nhiều người Việt Nam hơn Thanh nghĩ, thỉnh thoảng có những nơi người ta còn viết bảng bằng tiếng Việt, nội dung ví dụ như: "Ở đây có camera, vui lòng không ăn cắp". Nhưng không phải nơi nào cũng phổ cập tiếng Việt như vậy. Thỉnh thoảng mới có. Thực ra, Thanh mới thấy cái biển đó 2 lần trong cửa hàng tiện lợi dưới subway.

Lại nói tới tàu điện ngầm thì không được sạch sẽ như ở Sing. Có lẽ tàu đã cũ nên nhìn không có gì chất chơi mưa rơi cho lắm. Thanh mới đi tàu điện ở Osaka và Tokyo thôi, nên những chỗ khác thì Thanh chưa biết được.

À, Thanh còn đi tàu 1 lần từ Tokyo xuống Shizouka, chỉ mất có 2 tiếng thôi. Nhanh cực kỳ. Cái tàu này là cái tàu nhanh, tên là gì Thanh quên mất rồi. Tàu này thì sạch và đẹp, hịn hịn vô cùng. Hihi. Có một chuyện tranh cãi rất nhiều lần với những thanh niên thích đọc báo, đó là câu chuyện người Nhật không thích nhường chỗ trên tàu. Thực ra, câu chuyện đó có 7,8 phần mô li phê cá trê cá ống. Khi Thanh sang Nhật công tác, có đợt Thanh mang bầu, được phát cho cái thẻ đeo có hình mang thai, ôm em bé í ( màu hường í ), thì Thanh luôn được nhường vào chỗ ngồi ưu tiên cho bà bầu. Là lá la.

Ở Nhật rất ít thùng rác trên đường. Vì thế khi ăn uống gì mà có rác, là mình phải xách theo luôn. Có những hôm Thanh vừa đi vừa ăn, kết quả mang về khách sạn một đống rác vì đi mỏi cả chân cũng tìm ra không có chỗ vứt. Thanh thấy mọi người bên đó bảo, không có thùng rác là để cho mỗi cá nhân tự có ý thức cộng đồng hơn. Có thùng rác mà sạch thì là bình thường. Không có thùng rác mà vẫn không vứt rác ra đường thì mới là hay chứ. Kiểu thế!

2. Người Nhật có hạnh phúc không nhỉ?

Nhiều người kháo nhau Nhật là xứ sở thiên đường. Nghe câu đó bỗng Thanh nghĩ, thiên đường gì mà sao có nhiều người đâm đầu xuống đoàn tàu đang chạy để tự sát thế? Tỉ lệ tự sát bằng cách nhảy tàu có lẽ ở Nhật là cao nhất thế giới ấy nhỉ?

Vậy mới nói, cuộc sống người ta cũng có những góc khuất. Thứ ta ước ao, chắc gì đã là thứ người khác không muốn rũ bỏ? Ở đâu cũng có lắm nỗi lo cả thôi.

Những vùng nông thôn không biết cuộc sống bình yên thế nào? Chứ thành phố lớn như Tokyo và Osaka thì thực là guồng quay hối hả. Nhiều lúc Thanh tự hỏi với nhịp sống thành thị nhanh chóng gấp gáp như guồng quay của máy giặt đang vắt đồ này, thì những con người ấy có hạnh phúc không?

Ở Tokyo, dáng đi của mọi người đều vội vã. Không ai nhìn là có vẻ thong dong hết. Thanh cảm giác họ đi như là đang chạy.

Có một lần, Thanh đến nhà người bạn ngủ qua đêm. Buổi tối buồn miệng, đi bộ ra siêu thị mua bánh mỳ ăn. Lúc này, hàng xóm của bạn Thanh mới loạng choạng đi về. Khi ấy đã là 2h sáng. Họ chào nhau.

Rồi bạn Thanh nói, việc đi làm về khuya ở bên này là chuyện bình thường. Có những khi họ về khi đã 2h sáng, hôm sau dậy 7h đi làm. Và ngày nối ngày như thế.

Ngày trước, chuyện làm thêm giờ ở công sở Nhật gần như là chuyện dĩ nhiên.

Nhưng do dạo gần đây có nhiều người tự tử do làm việc quá nhiều, nên nhà nước đã phải ra luật để điều chỉnh lại. Giảm tại làm thêm giờ, nhưng chỉ là giảm chứ làm thì vẫn phải làm.

Ở thành thị của một đất nước đông dân như Nhật Bản, cảm giác như ai cũng phải nỗ lực gấp 10, thậm chí gấp 100 để có được chỗ đứng của mình trong xã hội. Để có một công việc đã khó. Họ còn phải vắt kiệt sức mình để giữ được công việc đó. Chính vì thế, họ làm việc ngày đêm.

Thanh thỉnh thoảng nhìn những con người tất bật ấy, mà tự hỏi, thời gian đâu họ dành cho gia đình, cho bản thân nữa đây? Thời gian chủ yếu của họ dành hết cho công việc.

Vậy nên, khi phụ nữ lựa chọn có gia đình, có nghĩa là từ bỏ công việc. Ở Nhật, chi phí gửi em bé rất cao hay sao đó ( ý Thanh là chi phí gửi nhà trẻ tư hay thuê người giữ trẻ ấy ). Thế nên người mẹ sẽ phải ở nhà chăm con. Thời gian công sở thì quá nhiều, nếu họ có con rồi. Họ sẽ phải chọn lựa thôi.

Sau đó, người chồng đi làm hoài luôn. Cả nhà gặp nhau chắc không nhiều lắm. Mặc dù vẫn sống chung nhà, ngủ chung giường. Kiểu vậy đó.

Ôi, như thế thì Thanh sẽ buôn chết mất. Thanh không thể sống thiếu tình người dạt dào mỗi ngày mà. Hít hơi chồng không đủ, phải chuyện trò nữa chứ! Uuhuhu

Như vậy, có khi nào họ cảm thấy mình không hạnh phúc?

Ở Nhật có rất nhiều người tự tử. Đó có lẽ là câu trả lời. Áp lực cuộc sống khiến cho họ đôi khi không còn muốn sống nữa.

3. Nếu sang Nhật để du lịch, mọi thứ sẽ luôn tuyệt vời. Còn đi làm thì...


Nói là như vậy, nhưng mỗi lần sang Nhật công tác, Thanh đều bị cuốn vào guồng máy của họ.

Lần đầu tiên, lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ n... Thanh sang, chưa bao giờ khác nhau. Trong những ngày ở Nhật làm việc, lịch trình của Thanh luôn được xếp kín mít. Thanh cảm giác mình phải chạy hết tốc lực cho lịch trình đó. Có những hôm về khách sạn chân tay Thanh rã rời, chỉ kịp tắm rửa qua loa và lăn lên giường ngủ tít.

Sáng hôm sau, ngủ chưa đã giấc, Thanh lại phải lết dậy từ 6h, với cái hẹn kế tiếp là 7h.

Người Nhật rất không thích trễ. Hẹn giờ nào là phải đúng như thế. Nên Thanh cũng cứ phải cố mà đi, dù nhiều khi muốn nằm thêm chút nữa.

Vậy nên, mặc dù chưa được du lịch Nhật nhiều lắm, nhưng cá nhân Thanh cho rằng, nếu sang Nhật du lịch thôi thì sẽ rất tuyệt vời. Còn làm việc ư? Thế thì hơi cực đấy!

Ở Nhật có rất nhiều cảnh đẹp. Mọi thứ đều được bố trí gọn gàng và bài bản. Thậm chí từ trên máy bay nhìn xuống, những khoảng đất vuông vức nối nhau, có tổng thể và quy hoạch, đẹp đẽ biết bao nhiêu.

Có lần, Thanh đi cùng một người em. Em ấy có điện thoại từ Việt Nam gọi sang. Có một người quen của em ấy xin ý kiến về việc họ sẽ vay mượn, bán này, cắm kia, để lo tiền cho con họ sang Nhật học và làm việc. Lúc đó, Thanh đang ăn bánh. Chỉ nghe qua câu chuyện điện thoại ấy mà cảm thấy cay sống mũi.

Em Thanh nói, Nhật không phải là thiên đường. Nếu có điều kiện sang CHỈ ĐỂ HỌC THÔI và không phải lo kiếm tiền thì được. Chứ nghĩ tới chuyện bán này bán kia, vay này vay nọ, cho con sang đây bắt nó vừa học vừa lo kiếm tiền trả nợ thì đừng. Khó sống lắm.

Thanh thấy ở quốc gia nào cũng thế, cuộc sống không phải là màu hồng. Nhiều người muốn bán đi cuộc sống của mình ở hiện tại, để mua 1 tương lai tốt hơn cho con cái nơi xứ người. Nhưng thực chất, những hào nhoáng xa xôi, không gì làm điểm tựa mà họ hình dung, lại xa vời thực tế.

4. Nhật là một đất nước đắt đỏ.

a. Ở thì sao nhỉ?


Lần thứ 2 Thanh sang Nhật, có viết một bài than khách sạn ở Nhật bé tí mà cái gì cũng mắc ghê. Một số bạn Việt Nam chắc là giàu lắm sống ở Nhật share về cười cợt móc mỉa, thêm 1 chị hoa hậu bán hàng đa cấp cười ha hả, khoe rằng chị ý đi Nhật còn mắc hơn nhiều, rồi cười vào mặt Thanh. Eo ơi, Thanh thấy ghét cái bọn dở hơi gì đâu. Nhưng thôi kệ đi héng, tại mình than nên họ phải chứng tỏ họ giàu họ chê cho mình quê chơi vậy đó.

Lần đó, đúng là Thanh lầm lỡ quá. Không chuẩn bị tinh thần mọi thứ đắt nên có chút than buồn. Sau này, quen rồi, Thanh không than nữa.

Có điều, khách sạn đắt là ở Tokyo thôi. Đắt ở đây là phòng giá cao nhưng mà phòng nào cũng bé tí, chút xíu. Nên hơi buồn một tẹo. Có phòng gì mà có 15m2. Đặt cái vali xong thì hết cả cái phòng luôn. Cảm thấy nó không xứng đáng với cái giá 4 triệu/ đêm chút nào. ( Thanh ở Ginza Shinjuku ấy )

Nhưng lần sau, thì Thanh khám phá ra, khách sạn ở những thành phố khác rõ ràng không đến nỗi.

Ví dụ như khi Thanh xuống Hokkaido và Sapporo, Thanh ở khách sạn Novotel, phòng 4 triệu/ đêm. Nếu như giá này ở Tokyo thì nó bé bằng móng tay ý, nhưng ở đây thì tuyệt ghê, phòng rất rộng rãi. Đặc biệt phòng tắm thì to đùng luôn. View nhìn xuống công viên, mùa lá đỏ ngợp trời thơ mộng lắm.

Tính Thanh thì luôn thích những thứ tốt nhất trong khả năng mình có thể. Rút kinh nghiệm từ những lần book khách sạn trước đó, lần sau xuống Shizuoka, Thanh ở 1 cái resort 5 sao có cái bãi cỏ, vườn cây mênh mông ( trong hình Thanh đăng đó ). Tuy phòng không đẹp lắm nhưng view thì quá quá quá quá quá sức tuyệt đẹp luôn. Phòng ở đây là 6 triệu/ đêm thời điểm mà Thanh đặt.

Nói chung không chỉ riêng gì khách sạn đâu, nhà ở Tokyo cũng bé xíu xíu lắm. Em Thanh mua một căn chung cư tính ra tiền Việt là 8 tỉ, ở ngoài rìa Tokyo, mà nó có 70m2 hay sao í. chia làm 3 phòng. Ôi, mỗi phòng bé xíu xíu. =.= Trong khi cái căn chung cư 130m2 ở quận 1, mua có 6 tỉ thôi. Nhưng Nhật mà, Thanh so với Việt Nam cũng hơi dở hơi nhỉ? Từ ngày sang Sing Thanh đã thấy nhà ở Nhật bớt đắt đi nhiều rồi... Vì ở Sing, nhà cũng bé tin hin như thế. Thành thử, ở Việt Nam vẫn cứ là thích hơn í các mẹ ạ.

b. Ăn thì thế nào?

Ối giời ơi, ăn thì không có gì nhiều để nói ngoài một từ thôi: "NGONNNNNN". Nếu các bạn cần Thanh nói dài hơn, thì Thanh có thể nói thêm là "NGON CHẾT MẤT!"

Món Thanh thích nhất và lần nào sang Nhật cung PHẢI ĂN CHO BẰNG ĐƯỢC là sashimi CÁ NÓC. Muốn mở nhà hàng bán Cá Nóc ở Nhật thì phải có bằng cấp chứng chỉ đủ thể loại, vì Cá Nóc có ĐỘC mà. Nhưng ăn cá nóc ở Nhật thì vừa ngon lại rất an toàn. Một bữa ăn dành cho 2-3 người ở nhà hàng cá Nóc thì tầm khoảng 30.000 yên, cỡ 6 triệu tiền Việt ấy. ( Lát Thanh hỏi lại em Thanh tên nhà hàng rồi Thanh nói cho mọi người qua Nhật ghé ăn ngon muốn xỉu nha. )

Các loại bánh ngọt của Nhật đều là MỸ NHÂN. Nó đẹp ta nói trời ơi đẹp mà muộn ngoặm cả tủ bánh luôn ấy.

Ở Nhật, cứ tầm tối, sắp đóng cửa í, là các siêu thị đồ ăn ( food court ) ở dưới các trung tâm thương mại sẽ giảm giá. Giảm giá khoảng 10->50% những đồ ăn chế biến sẵn. Lúc đó thì rất đông người tới mua đồ ăn nhé. Thanh cũng bảo, Thanh mà ở Nhật là cứ giờ đó Thanh canh giảm giá Thanh đi chợ cho tiết kiệm. Hahaha, Bởi vì mặc dù là đồ ăn giảm giá nha, nhưng nó vẫn rất tươi ngon vì được sản xuất, chế biến trong ngày mà. <3

c. Mua sắm ư?

- Ôi má ơi, thiên đường cmnr. Chuẩn thiên đường mua sắm đó.

Điều Thanh YÊU DÃ MAN khi mua sắm ở Nhật đó là: KHÔNG phải ra sân bay lấy thuế. Nếu bạn là khách du lịch, chỉ cần đưa hộ chiếu, là sẽ được trừ thuế luôn trên hoá đơn thanh toán. ( Tất nhiên là Thanh mua sắm ở mấy khu trung tâm í. Hihi. Còn vùng xa xôi thì Thanh không có biết. )

Giời ơi, quá là tiện luôn. Đỡ phải mất thời gian ở sân bay ra làm 1 tỉ cái thủ tục mắc mệt.

Riêng cái điều này thôi, sao cả thế giới không bắt chước Nhật đi cho tôi nhờ ý nhở? Cứ dám tax free là được tax free luôn, chứ ai như các nước khác mang tiếng tax free mà cứ phải ra sân bay xếp hàng dài mặt mới được hoàn thuế. Lêu lêu.

Thứ 7 và chủ nhật, khu Ginza có một con đường trở thành phố đi bộ hay sao í á. Mọi người xếp hết cả ghế ra ngoài đường ngồi, xong đi bộ í.

Mà lên Ginza thì lắm khách du lịch trung quốc lắm. Trung Quốc tấn công Ginza như một cơn lốc vì đây là trung tâm mua sắm đắt đỏ của Nhật mà, hầu hết các thương hiệu lớn đều tập trung ở Ginza hết cả.

Shibuya cũng rất nhiều luôn.

Ối giời ơi, nói chung, ở Nhật, chỉ sợ không có tiền thôi chứ cái gì cũng có. Tha hồ mua sắm. Tha hồ nhìn ngắm.

Nhưng có một điều mà nhiều người Việt Nam mình bị ngộ nhận, đó là Nhật không có hàng giả. Chính người Nhật cũng nhiều lần đau đầu nói với Thanh, họ phải chiến đấu với hàng giả đến từ Trung Quốc.

Thế nên, các bạn cũng nên cẩn thận kẻo nhầm lẫn thật - giả lẫn lộn nhé. Ahihi

*** Như đã hứa hẹn ở đầu bài viết, Thanh xin chia sẻ một số giá cả nha. Dành cho những bạn thích đi du lịch tự túc:

1. Vé máy bay: Hãy mua của Vietnam Airline đi. Hay ANA ( là hãng hàng không của Nhật cũng được ). Chứ bay 6 tiếng lận, ngồi đau đít lắm luôn. Mua hàng không giá rẻ í, thì lại còn ghế bị hẹp. 6 tiếng liền, trời ơi mệt lắm.

VN airline giá khứ hồi hạng phổ thông là 12 triệu nè.

Hạng thương gia là 24-30 triệu cho vé khứ hồi nè.

Nhưng có đợt Thanh mua vé hạng thương gia tiết kiệm ( hahaha, thương gia lại còn bày đặt tiết kiệm bủn xỉn ), có 20 triệu khứ hồi thôi. Nằm ngủ khò khò, sướng gì đâu không ý.

2. Khách sạn rẻ:

- Ở Tokyo còn bận đi chơi mà, chỉ cần chỗ ngủ mà đi 1-2 người thôi thì thuê cái khách sạn APA ở Ikebukuro nhé. Tầm 2,5 triệu - 4 triệu/ đêm tuỳ phòng.

- Đừng thuê Airbnb nhé, phòng trên đó chụp nhìn to mà toàn lừa tình thôi. Em Thanh lần trước thuê mắc thấy gì luôn mà tới nơi thất vọng tràn trề.

- Còn nếu muốn ở thoải mái thì cứ 5 sao mà vào. Cái này không phải giới thiệu nhỉ. Dễ ẹc.

3. Ăn á:

- Ăn sushi là rẻ nè.

- Ăn thịt bò mắc lắm đó.

- Đừng ngu si như Thanh, sang Nhật mà chui vào nhà hàng Hàn ăn, vừa chẳng ngon lại đắt muốn xỉu nhé!

- Nếu sang màu đông, thì nhớ vào cửa hàng tiện lợi mua cái gì nhờ... Oden đúng không? Ăn nhé. Húp hết nước nhé. Nước ngon lắm mà cái đấy rẻ lắm.

4. Đi lại:

- Chịu khó đi tàu đi nha. Mua cái thẻ tàu điện hết 500 yên nhé. Xong top up vào đó khoảng 2000 yên, đi khi nào hết, lại top up tiếp. Ở Nhật đi tàu là tiện nhất đó.

- Đi taxi đắt lắm đấy.

- À biết lái xe và có bằng quốc tế thì thuê xe tự lái nha. Thuê xe tự lái rẻ lắm. Có điều là cái GPS chỉ đường trên xe nó nói tiếng Nhật đó. Nếu không có người biết tiếng Nhật đi cùng thì không nên thuê xe, vì có biết đường đâu mà chạy. Với lại luật ở Nhật cũng khác, lơ ngơ bị tóm cổ đuổi về nước cho thì cười buồn.

5. Mua sắm

- Cái này là bản năng, khỏi chỉ nha các bạn. Hihi

6. Thăm quan:


- Phải đi chùa nha. Nhất đinh phải đi chùa. Xin xăm các kiểu nha! Chời ơi chùa đẹp lắm luôn. Thiêng lắm luôn. Đi đền nữa nhé!

- Tokyo thì hơi nhộn nhịp nè.

- Hokkaido có trượt tuyết nè. Đi từ Tokyo xuống Hokkaido hết tầm 15 ngàn yên tiền vé máy bay khứ hồi/ người. Bay khoảng 45 phút là tới nơi zồi.

-Shizuoka trông như Đà Lạt í, xanh mướt, đẹp lắm lắm lắm lắm lắm luôn á! Đi từ Tokyo xuống Shizouka mất 2 tiếng đi tàu.

- Kyoto Thanh chưa đi nhưng nghe nói đẹp quá thể quá đáng luôn ấy mấy mẹ ạ.

- Osaka là thành phố biển í. Đi từ Osaka xuống Kyota mất 30 phút lái xe thoaiiii

Còn nhiều thứ cụ tỉ hơn lần sau Thanh nói tiếp nha. Nhiều thứ cần thăm quan lắm đó các chế!

*** Câu hỏi cuối cùng: Theo cá nhân bạn Thanh thì đi du lịch Nhật 4 ngày 3 đêm cần mang bao nhiêu tiền:

- À theo bạn Thanh thì, càng nhiều càng tốt. Nếu có tiền và thích mua sắm thì có thể mang theo nhiều tiền để mua cả thế giới, nuốt hết hàng hiệu vào bụng ực ực luôn.

Còn nếu, các bạn chỉ tính tiền vé máy bay hạng phổ thông, khách sạn giá bình thường, ăn uống, đi chơi không mua sắm thôi thì chúng ta tính nha:

12 triệu vé máy bay khứ hồi/ người

8 triệu khách sạn 3 đêm/ 2 người, đi 2 đứa thì chia đôi ra còn 4 triệu 3 đêm nhoa

6 triệu tiền đi lại trong thành phố, đi tàu ra sân bay các kiểu ( Tokyo chẳng hạn, không bon chen bay qua nơi khác ). Đấy là ngựa ngựa đi lắm nha.

Ăn hả? Bạn ăn có lắm không? Ăn vừa vừa thì ăn 6 triệu ngoặm cả thế giới nha? Mỗi ngày ăn 1,5 triêu, quá thì nuốt nước bọt đi.

Không mua sắm, hay thôi cho 5 triệu mua đồ lưu niệm nữa nha?

Cộng lại ra bao nhiêu ta? 12 +8+6+6+5 = 37 triệu ( nếu có đứa share phòng thì trừ đi 4 triệu, vị chi còn 33 triệu) Yeahhhhh!

Thanh tính sai đừng chửi Thanh, chứ thực ra chưa lần nào Thanh đi Nhật hết ngần đó tiền cả. Toàn hơn thôi =.=

Yêu các bạn nhiều vì đã đọc rõ dài hihi!