Thứ Ba

Vì sao Sapa... thảm họa?

Mấy hôm nay, tự dưng, mạng mẽo ầm ĩ nói về chuyện du lịch Sapa. Ông em Nguyễn Quyết, rể Lào Cai, cũng phản ứng lại ông Giáo sư Giang Dang gì đó mà mình không quen biết. Ông GS nọ lên Sapa, rồi kết luận du khách đến đông quá, tiêu nhiều tiền quá, làm mất đi bản sắc của Sapa.

Mình chợt nhớ lại, cách đây hơn chục năm, ông Hoàng viết bài rất dài, đại loại “100 năm Sapa vẫn ngủ”. Tức là 100 tuổi, mà vẫn đìu hiu trong mây mù, chả có khách khứa gì sất.

Giờ, khách kéo lên ùn ùn, các ông lại nhảy lên kêu, khách làm mất bản sắc Sapa. Chả lẽ, lại phá đường cao tốc, phá cáp treo, để Sapa “ngủ đông” như hơn thế kỷ trước, mới hài lòng các bố?

bà Hạng Thị Sông, 90 tuổi vẫn yêu say đắm Giàng A Linh 36 tuổi
Bao năm nay, năm nào cũng dăm lần chục lượt lên Sapa. Riêng tháng 11, có 4 nhát qua Sapa. Duy nhất một đêm ngủ lại, thì xuống nhà sàn ông Hà Mèo ở đúng chỗ Cầu Mây nướng thịt, đốt lửa, uống rượu, hút cigar rình của ông bạn cả đêm. Qua Sapa, mình chỉ ngồi trên xe, tót lên Thác Bác ăn cá tầm, hồi. Xuống đường bịt mũi, bạc mặt. Bụi hơn cả thủ đô. Thị trấn như một cái công trường tan nát.
Nhưng rồi, xuống Tả Van của người Mông, Giáy cũng chán đời. Đường sá toàn cứt trâu, cứt bò, tan hoang cả. Bản làng du lịch cộng đồng gì mà chán đời, xác xơ, rác rưởi.

Ông nào mới lướt qua Sapa, cũng đều phán dăm ba câu, nhưng thực ra là sai toét tòe loe. Ông đổ cho người bản địa chèo kéo du khách, ông đổ cho doanh nghiệp đầu tư quá nhiều, ông đổ cho cáp treo phá nát mọi thứ...

Là người gắn với Sapa nhiều, nên mình đổ thẳng cho Chính quyền địa phương.
Lên Sapa, có thể thấy người già, trẻ nhỏ bán hàng rong khắp nơi, chèo kéo du khách, ăn ngủ vạ vật... do chính quyền không quản lý, xử lý được.

Lên Sapa, thấy nhà cửa xây dựng khắp nơi, rác thải ngập ngụa, vật liệu ngập ngụa, xe chạy cuốn bụi mịt mù, đường sá bị băm nát... chả do chính quyền không biết quản lý thì do cái gì?

Toàn bộ thị trấn Sapa bị phá nát. Cơ sở hạ tầng, nhà cửa xây xướng lộn xộn, lổn nhổn, mọc như nêm, chả theo thể thống gì, có bà tên Thoa còn đục núi xây hàng loạt dãy nhà như nhà tù rồi bỏ hoang... tất nhiên là do sự quản lý của chính quyền.
Rừng thì năm nào cũng bốc cháy ngùn ngụt. Cây nào to thì bị xẻ thịt hết nhẵn. Chả lẽ đổ lỗi cho lâm tặc?

Có một ông cán bộ về hưu, sống cả đời ở Sapa, thốt lên thế này: Lãnh đạo ở đây chỉ quan tâm đến việc thu tiền, thu phí cho đầy đủ thôi, chứ không đủ sức quan tâm đến chỉnh trang trật tự đô thị đâu. Thậm chí, mạnh ai nấy xây, lấn chiếm bừa bãi, nên đường sá dốc ngược mà cứ bé tí tị.

Ông Trần Ngọc Lâm kể vui: Có cô người Pháp, yêu Sapa lắm, bỏ bao công sức, tiền bạc trị giá nhiều trăm ngàn đô, vẽ quy hoạch toàn bộ cho Sapa. Thế nhưng, đề án quy hoạch đẳng cấp quốc tế của cô cũng chả được để ý, bởi cái bản quy hoạch chi tiết đó không phải là tiền tươi thóc thật.

Chú thích ảnh: Tác giả và bà cụ bà Hạng Thị Sông, 90 tuổi vẫn yêu say đắm Giàng A Linh 36 tuổi, khiến cả Sapa xôn xao

Nguồn Fb Phạm Ngọc Dương