Thứ Năm

Nói về Trần Quốc Tuấn mà thiếu Trần Quang Khải là không được

Trần Quang Khải xuất thân cao quý hơn Trần Quốc Tuấn, bởi vì ông là một hoàng tử, là con ruột của vua, là PRINCE đàng hoàng. Tuổi thơ của ông khá bất hạnh, vừa lọt lòng là bị động kinh, ngáp ngáp gần chết. Vua Trần Cảnh lo sốt vó, các bạn có làm cha thì mới hiểu được lòng cha. Đến khi ngự y bó tay thì ông đành cầu may. Ông cầm thanh thượng phương bảo kiếm và áo bào thượng hoàng để bên cạnh Quang Khải mà nói:

-Con cưng, mau khỏi bệnh, rồi bố cho thanh kiếm với cái áo để chơi nè.

Quả nhiên Quang Khải sau đó khỏi bệnh một cách thần kỳ mà đến ngày nay y học vẫn chưa tìm ra nguyên nhân. Trần Cảnh biết mình nói hớ, liền chữa cháy:

-Ờ ừm… khỏi bệnh rồi hả… Ơ mà kiếm truyền ngôi không thể trao bừa được. Ờ thôi con lấy cái áo đi, để lại thanh kiếm cho bố...
Nói về Trần Quốc Tuấn mà thiếu Trần Quang Khải là không được
Nhóc Quang Khải đáng thương vừa đẻ ra là bố bị troll rồi, nhưng nói chung cậu được trời phú cho nhiều thứ, đặc biệt là vô cùng thông minh đĩnh ngộ, có thể hiểu được nhiều ngôn ngữ, bắn tiếng dân tộc thiểu số như đọc rap. Lớn lên cậu bé Quang Khải trở thành tướng quốc thái úy, chức còn cao hơn cả đại sư huynh Trần Quốc Tuấn nữa.

Trần Quang Khải và Trần Quốc Tuấn không ưa nhau ra mặt, do hai gia đình hiềm khích sẵn từ trước rồi. Nhưng Quốc Tuấn nghĩ huynh đệ trong nhà thì phải hòa thuận, vả lại giặc ngoại xâm rình rập, tốt hơn là nên đoàn kết. Thế là Tuấn rủ Khải đi chơi thuyền một ngày, rồi lại tắm cho cậu em. Mối quan hệ giữa hai anh em nhà này từ đó càng khắng khít. Nói chung mấy chế đừng suy diễn linh tinh, tình cảm anh em trong sáng thôi.

Một hôm, sứ giả Sài Thung theo lệnh vua Nguyên đi qua Đại Việt. Hắn rất kiêu ngạo. Khi mới đến hắn cưỡi ngựa đi thẳng vào cửa Dương Minh bất chấp luật lệ của nhà Trần là ai cao quý đến đâu qua cửa này cũng phải xuống ngựa. Quân lính ngăn lại, Thung dùng roi ngựa quất họ bị thương ở đầu. Vua Trần đãi yến tiệc, hắn cũng không thèm tới vì không phải chỗ hắn thích. Nhà vua phải gửi thư xin lỗi, hứa sẽ đổi địa điểm, năn nỉ mãi hắn mới thèm đi. Rồi vua cho Quang Khải đến tiếp chuyện, hắn nằm khểnh không ra. Đến khi Khải vào tận phòng thì hắn cũng không thèm ngồi dậy. Quang Khải ra về mà máu nóng bốc rần rần, vừa đi vừa chửi:

-Tao muốn lương thiện, nhưng mà ai cho tao lương thiện...

Trần Quốc Tuấn tình cờ đi ngang nghe thấy liền hỏi:

-Khải hiền đệ, tiếp đón Sài Thung sao rồi?

Quang Khải tức tối:

-Hắn ta hiếp đáp đệ. Huynh vào mà giải quyết.

Quốc Tuấn lắc đầu, vỗ vai Quang Khải:

-Cứ để anh, đệ kinh nghiệm còn non lắm.

Quốc Tuấn sau đó cạo đầu, mặc áo vải. Đến sứ quán, ông đi thẳng vào trong phòng. Thung thấy thế liền đứng dậy vái chào rồi vội vàng mời ngồi. Mọi người đều kinh ngạc hết sức. Hóa ra cạo đầu, mặc áo vải là hình dạng nhà sư phương bắc. Ông ngồi xuống pha trà cùng uống với hắn. Người hầu của Thung cầm mũi tên đứng sau Quốc Tuấn, chọc vào đầu đến chảy máu, nhưng sắc mặt Quốc Tuấn vẫn không hề thay đổi. Khi trở về Thung ân cần ra cửa tiễn ông.

Nhưng dù mình có hòa nhã như vậy thì Mông Cổ vẫn cứ đánh thôi, bọn này hiếu chiến xưa giờ rồi, bình thường như đường nông thôn luôn. Lúc ấy độ phủ sóng của Mông Cổ trên địa cầu còn nhiều hơn Viettel, Mobifone, Trấn Thành với Hoài Linh cộng lại. Dĩ nhiên nhà Trần biết điều đó, nhưng chú đừng có nhây với người Việt Nam, okey?

Quân Mông Cổ sang Đại Việt lần hai khí thế cực kỳ hùng hậu. Trần Quang Khải đang ngủ trên thuyền thì vợ ông là Phụng Dương công chúa đánh thức:

-Này bà làm cái gì đấy, tôi đang ngủ!

-Ông dậy giùm tui cái, thuyền cháy kìa!

Thế là hai vợ chồng cuống cuồng chạy sang thuyền khác, suýt chết. Quân Trần sau đó thua liên tiếp. Thua thì đã sao nào, cùng lắm thì thua tiếp thôi, từ từ sẽ có lúc thắng, đường dài mới biết ngựa hay. Và Trần Quang Khải quả thật là "ngựa hay", là "bạch mã hoàng tử" của gia tộc chứ không phải kiểu con nhà giàu ăn chơi lêu lổng, khi có giặc đến thì chui vào chăn khóc.

Trong giai đoạn này của cuộc kháng chiến thì Trần Quốc Tuấn có nhiệm vụ đưa vua đi trốn, còn Trần Quang Khải ở lại chặn Nghệ An. Ông trộm nghĩ trọng trách trong tay mình quá nặng nề, nhưng nhất định không để Tuấn huynh và mọi người trong gia tộc thất vọng được. Ông gầm lên:

-SÁT THÁT!!! YOLOOOOOO!!!!

Quân Mông Cổ của Toa Đô đánh mãi không hạ được hoàng tử Quang Khải, lương thì hết dần, đói thối mồm. Bế tắc quá, bèn rủ Ô Mã Nhi rút quân. Trần Quang Khải ngay lập tức đăng tin này lên facebook của group nhà Trần. Vua Trần bấm like rồi huy động Trần Nhật Duật và Trần Quốc Toản đem 5 vạn quân đi Hàm Tử tiếp viện. Đến nơi gặp tàn binh Mông Cổ, hai ông quẩy một trận tưng bừng, giặc chết vô số.

Kế đó Trần Quang Khải tiếp tục tấn công bến Chương Dương là nơi Mông Cổ neo đậu đại đội thuyền của nó, dụ Thoát Hoan ra khỏi Thăng Long rồi phang cật lực quân nó luôn. Thế là trong vòng có hai tháng, hoàng tử Trần Quang Khải đại phá quân Nguyên tận hai lần tại Hàm Tử và Chương Dương, nên khí thế quân nhà Trần được bơm rất mạnh. Sau đó thắng nhiều trận liên tiếp và đuổi được Thoát Hoan về Trung Quốc. Chấm dứt cuộc xâm lăng thứ hai của Mông Cổ.

Sau chiến thắng này, triều đình luận công ban thưởng, Trần Quốc Tuấn có công lớn nhất, được phong tước Đại vương. Trần Quang Khải cũng được xếp công thần hạng nhất. Ông tiếp tục phụng sự triều đình cho đến khi mất. Tại đền Thái Vi ở Hoa Lư, Trần Quang Khải cùng với Trần Quốc Tuấn cũng được đúc tượng thờ chung. Bạn nào có đi qua đường Trần Quang Khải thì hãy nhớ về vị hoàng tử tài hoa văn võ song toàn này nhé.

Nói chung chém gió chơi cho vui thôi, 99% thông tin trên là có thật nhé.

Nguồn: Loc Vinh Pham