Thứ Bảy

Tuổi thơ!

Tuổi thơ!


Gió nhẹ thổi bước chân người đang vội
Phố ồn ào náo động chút riêng tư
Giữa nơi xa rừng núi phủ sương mờ
Ta lại nhớ một thời ta lại nhớ

Tuổi yêu đời cắt cỏ với chăn trâuTrưa bóng nắng ta ngằm đồng xanh cỏBên gốc đa già bao chùm kín quê hươngTa lại nhớ một thời ta lại nhớ

Cánh đồng làng bao em bé ngây ngôĐùa vui lắm bên những ruộng đầy ngôRồi ẩn bắn chơi bao chò dại dộtNằm lăn bò như chú lính nghiêm minh

Ta lai nhớ một thời của chính mìnhChân thì đất mà mặt lem bem bẩnLửa chất cao đốt sắn nướng ngô khoaiRồi ta nhớ bao trò ta nghịch dại

Bên hiên nhà ống phốc bắn tung hồRồi uống nước rồi chơi nhẩy trong ôBao nhêu thú vui mà ta đã cóVẫn nồng nàn khi ta nhớ thời thơ

Ta lại nhớ ừ hôm nay ta nhớDáng mẹ gầy cha vác cuốc cầy khôĐợi mùa mưa đợi bao nhiêu may mắnTrời hiền hòa mưa thuận nắng hai phiên

Rồi ta nhớ những lúc ta muộn phiềnBị mẹ đánh, ba đánh đòn nông nổiKhóc nức người giận mãi không chịu thôiÔi ta muôn trở lại với một thời

Với chúng bạn và là em bé nhỏCon hiền hòa cười nói những ngây ngôBên mái nhà tranh nghèo còn mưa đẫmBên mẹ hiền ba đẹp mãi thanh niên.

Minh Trường