Thứ Hai

Hịch tướng sĩ phiên bản thời thế giới mạng

Ngày xưa, theo lời các cụ đi trước, chúng ta thường nghe tới Kim Đồng đem mình làm mồi nhử, cứu thoát cho chiến sĩ đánh thù; Phan Đình Giót chìa lưng hứng đạn, lấy thân mình lấp lỗ châu mai; Bế Văn Đàn hiên ngang, lấy vai làm giá súng; Tô Vĩnh Diện chèn thân cứu pháo, nức tiếng Điện Biên. Chu Văn Mùi một chàng tuổi trẻ, một mình liên lạc, trống giữ đồi A1 thoát khỏi vòng vây giặc Pháp; Lý Tự Trọng trước ngày xử tử, miệng mắng quân thù, không theo mưu kế nghịch tặc. Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào chẳng có?

Hịch tướng sĩ phiên bản thời thế giới mạng
Ví thử những anh hùng ấy cứ khư khư theo thói ăn chơi đàn đúm, hùng hồn gõ phím trống phá nhà nước thì cũng đến chết hoài ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được?

Chúng ta vốn dòng hậu thế, văn nghĩa không đủ rộng, nghe những chuyện ấy thì nửa tin nửa ngờ. Thôi việc được tiền bối kể lại hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện được cả thế giới đều biết mà nói: 
Hồ Chí Minh là người thế nào? 
Võ Nguyên Giáp, tài tướng của ông lại là người thế nào? 
Vậy mà xông vào chốn lòng chảo xa xôi muôn dặm đánh quỵ quân de Castries trong khoảng vài tuần, khiến cho dân nước Việt đến nay còn mang ơn lưu truyền hậu thế!
Bắc Việt trang bị thế nào? 
Huê Kỳ hùng cường thế nào? 
Vậy mà đem thủ đô Hà Nội nhỏ như cái đấu đương đầu với với B52 suốt 12 ngày đêm ào ào rải thảm, muốn biến nước ta trở về thời kỳ đồ đồng đồ đá, khiến cho nước Mỹ đến nay tiếng "xấu" vẫn còn lưu danh trong sử sách chiến tranh!

Huống chi, ta cùng các người sinh thời nhàn hạ, lớn gặp buổi yên bình, gai trạch ổn định, an ninh bậc nhất. Nhưng ở ngoài thế giới thực này còn có đội bán nước cầu vinh online thường ngày, uốn tấc lưỡi cú diều mà sỉ nhục nước nhà; đem tấm thân dê chó mà khinh rẻ tổ phụ. Sống nơi xứ người mà rêu rao "Nhơn quyền"; khoác hiệu "Rân chủ" mà mạnh mồm thế sự, ngoa ngôn xảo ngữ bẻ cong sử nước nhà. Thật khác nào "gái điếm nói chuyện trinh tiết", tránh sao khỏi tai họa về sau.

Chúng ta thường lúc rảnh Online, lâu lâu mở máy, phím bàn lách cách, lướt web ào ào; nhìn lũ phá hoại đất nước mang mác 'Dân Chủ" nói láo mà căm tức vì chưa thể bắt họ bỏ bao, nắm đầu tiêm dại cho bõ tức; dẫu cho trăm phím này phơi màu bạc chữ, nghìn chuột này dây chùng nút liệt cũng nguyện cam lòng...

Vì sao vậy? vì chúng ta là những con người chín chắn, đáng mặt anh hào, đi ngay nỏi thẳng không đội trời chung với lũ tiểu nhơn bán nước cầu vinh, chúng ta sẽ tẩy uế, khử trùng, Chúng ta không ngửi được những mùi hôi thối phát ra từ miệng những kẻ bán nước các ngươi đâu. 

Ta viết bài này âu cũng để những kẻ có ý định bán nước cầu vinh, dùng lời xảo ngôn đổi trắng thay đen hiểu rõ chúng ta không phải là những người con đất Việt hèn nhát như các ngươi vẫn lu loa ở Hải Ngoại, 37 năm qua không ít người hải ngoại có hướng quay về làm lại từ đầu với tổ quốc, không ít người giữ trường phái trung lập để giữ gìn hòa bình mà ông cha ta đã gây dựng lên. 
Nhưng trong số ấy có không ít kẻ bu càng máy bay năm xưa bỏ của chạy lấy người, bây giờ ở bên ấy sủa về để mong lật đổ đất nước Việt nam. Vậy có đáng mặt anh hào người con đất Việt hay không? Hãy tỉnh ngộ đừng vĩ những căm hờn khi xưa mà mang luận điệu trống đối phá đi nền hòa bình đang có ở Việt nam hiện nay nữa. Đừng biến Việt nam thành một trong các nước Trung Đông đang chết chìm trong bom đạn của Mỹ, Nga nữa, đừng gây nên những cuộc đổ máu mà bản chất trong đó chỉ là những cuộc chiến "ý thức hệ" đấy nữa. 

Đời con, đời cháu các bạn sẽ là người phải gánh những hậu quả luân hồi từ đời các bạn đấy...

(Viết phỏng theo Hịch Tướng Sĩ của Trần Hưng Đạo)

Trường Nguyễn/ Đào Nguyễn