Thứ Tư

Bình yên là gì?


Bình yên là khi bạn cảm thấy mình cô đơn nhìn về một phía nào đó.. không có ai cả… nhưng bạn biết có một ngươi nào đó đặc biệt đang đứng ở đó.

Theo bạn, bình yên là gì?

Bình yên là... Sau một ngày làm việc, chạy ngay về nhà, tắm rửa, ăn uống, bật nhạc lên và lôi quyển sách ra đọc.

Bình yên là khi bạn cảm thấy mình cô đơn nhìn về một phía nào đó.. không có ai cả… nhưng bạn biết có một ngươi nào đó đặc biệt đang đứng ở đó...

Bình yên là khi ngồi trên xe buýt với cái đầu trống rỗng nhưng nặng nề, nhìn cảnh đời vụt qua liên tục trước mắt nhưng không màng bắt lại, cứ để nó tuột đi, trôi đi. Hướng lòng đến một bến xe buýt bất định vô hình.

Bình yên là khi nằm dài giữa bãi biển, ngắm trời đêm khoáng đãng, nghe sóng vỗ ì ầm…

Bình yên là gì?

Bình yên là khi ngắm cái lưng một ai đó, dù mình biết cái lưng đó không thuộc về mình.... nhưng vẫn ngắm nhìn và chờ đợi.
Bình yên là khi anh ôm chặt lấy em vỗ về, lau nước mắt: Anh ở đây rồi! Đừng sợ em yêu!

Bình yên là khi thấy những người thân hạnh phúc...!
Bình yên là khi biết mình luôn có một gia đình để quay về…
Các bạn vừa lắng nghe những lời “định nghĩa” hết sức gần gũi về sự bình yên được Blog Radio tổng hợp từ các diễn đàn và blog cá nhân của cư dân mạng.

Bình yên là gì   hẳn mỗi người đều có những câu trả lời riêng, nhưng Blog Radio chắc chắn một điều, đó là nếu có điều gì đọng lại sau những biến cố, khó khăn trong cuộc đời một con người, thì đó chính là mong muốn bình yên… Các thính giả đang lắng nghe Blog Radio có nghĩ như vậy không?

Và bình yên,   đôi khi giản dị lắm, đó là những phút bình dị nhất, ta thả mình với nó, ngắm nhìn, mỉm cười, bước chậm lại một chút, đó là bình yên!

Bình yên là gì?

- 1. Cuối một con phố nhỏ, hắn ngồi với một ly cà phê với một nhúm bạn bè, tự dưng sực nhớ về mình. Mất cả tự nhiên! Bình yên vỡ mất.
Đơn giản bởi hắn là hắn chứ không phải là một thằng người khác được, vào ngay lúc đó, tại thời điểm đó và ở không khí đó!

2. Tự nhiên cầm bát cơm của cô em gái nấu, bình yên là không thấy chất liệu của nó thuộc gạo loại mấy, một bát canh nhiều hay ít các loại chất béo bổ, một đĩa thức ăn ngọt hay nhạt và là đồ mặn hay đồ chay. Bình yên quá khi được thấy lòng mình cười, đượm vị ngon lành của cái dạ dày được lấp đầy mà không cần phải thấy, phải nhìn và phải nghĩ về bất cứ một điều gì khác.
Nếu không được như thế, là lúc bình yên đi tong! Lòng hụt hẫng và đôi khi vị ngọt lành của một điều gì kia sẽ chỉ là cái cảm giác ngụy trang rất chóng vèo vèo…

3. Tự nhiên, rất tự nhiên hắn nói hắn cười và hắn sống. Vì tính hắn vậy, nhiều khi vô tâm với mình. Không diễn được một đoạn sơ sơ cho đời dễ chịu. Vả lại, hắn ít muốn được người ban phát sự thiện tâm do mình cất công đầu tư để có. Nói chung, rất không muốn làm nhà đầu tư trong thị trường thiện tâm của thế giới con người.
Nhưng bỗng rồi tự nhiên hắn lại chứng kiến một ánh nhìn ái ngại, một vài ba lời bàn luận, một số ít âu lo… của ai đó. Tự nhiên lại phải hỏi hắn, nếu hắn không phải là hắn thì mọi chuyện khác đi?

4. Tự nhiên, không gian của một chốn bình yên phải là nơi mình thấy được một lời nói, một nụ cười, một tính cách, một kỉ niệm, một thứ thời gian quá khứ. Trong cái nhìn về quá khứ. Nhưng rồi có khi hụt hửng vì nó giả tạo, nó quanh co, nó miễn cưỡng, nó bé cái… nhầm!

Không có quá khứ thì cuộc đời có cái gì mà nhìn lại? Không nhìn lại mà húc mãi hướng tương lai thì còn đâu chốn đi về? Không còn chốn đi về thì thân phận treo ở mô?
Nhưng nhìn lại mà thấy mình là một chú hề non thơ ngây, phải tiếp tục xây cái lũy kinh nghiệm, bôn ba đổi chác bản thân, thì kể cũng chẳng bình yên chút nào!

5. Tự nhiên lại hỏi mọi người. Nhưng khác với những lần trước, đôi khi hỏi chỉ để hỏi, hỏi chỉ để được nghe trả lời, lần này hắn hỏi để biết xem, bình yên là cái gì. Nếu không ai trả lời, có thể hắn hỏi chỉ lại là để hỏi mà thôi!

Bình yên là gì mà ai cũng thích thế.

Bình yên là gì mà ai cũng mong muốn có.

Bình yên là gì mà ai cũng muốn san sẻ cho nhau.

Bình yên là gì mà nhiều lúc khó kiếm tìm.



Có một buổi tối, hắn mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ. Không phải hỏi thêm rằng hắn có xứng đáng được ngủ ngon không, mà vẫn cứ thế ngủ đến ngon lành chạm phải sáng mai.

Có một buổi chiều, hắn mỉm cười thả mình trong nước tắm mát lạnh. Không phải hỏi hắn đã kết thúc được một buổi chiều chưa, mà vẫn thế êm ái cảm nhận sự gột rữa từng chút từng chút một bặm bụi của thân thể mình và cả những lăn tăn về ai, về việc gì và về thời gian nào trước và sau lúc đó.

Có một buổi trưa, mùa hè nóng và hắn nhăn mày nhéo mặt với bác mặt trời. Không phải hỏi xem hắn có quyền không và nếu có quyền thì phải giống ai, làm những việc gì nữa và tập cách nhăn nhó ra sao cho khỏi bị bác ấy, bác ấy giận giáng thêm xuống đầu hơi nóng đè lên một chút ngủ trưa.

Có một buổi sáng, hắn tỉnh ra tự hào mình đã vừa làm được một việc rất có ích cho mình: Ngủ! Không cần phải xem giá của giấc ngủ bao nhiêu tiền từ một hình dạng khuôn mặt đòi nợ đang tính toán và phải kiếm ở đâu ra để trả và phải trả bằng cách nào.

Nếu thế này, theo mọi người đều bảo là quá khó để bình yên, đúng vậy. Bình yên gì mà khó thế! Thế thì biết bao giờ mới có bình yên!?

Nhiều người vào entry này và nói bình yên của họ thật khác nhau, có thể đơn giản là để đọc một chiều vu vơ của một kẻ vu vơ chợt gặp! Và thế là, mỗi một thân phận người, ở một góc thời gian và không gian của cuộc đời mình, bình yên rất khác nhau! Nhưng dù khác nhau bao nhiêu, bình yên cũng không thể nào không dịu dàng thân thương dễ chịu!

… Ôi! Cảm ơn em: Bình yên! Anh phải xem bình yên riêng của mình là thế nào thế nào và thế nào?
Nhưng. Đây rồi! Hãy nhìn và cảm nhận về bình yên đơn giản hơn khi có thể! Chỉ khi có thể thôi, một lúc nào đó ta không nghĩ lắm về mọi thứ rất rườm rà.

Bình yên nhất là khi hắn được là mình!
Được là mình thưởng thức bình yên. Tự nhiên thưởng thức từng chút một bình yên từ từng chút một tự nhiên bình yên vỗ về mang tới. Được là mình đi và về với mọi loại bình yên có mặt trên đời, có mặt ở những thân phận người ta gặp, ta đi qua và ta cùng đi tới. Có lúc thật bình yên, khi được là mình nhìn thấy, bình yên của một người, không phải là ta!
Tự nhiên là mình tự nhiên bình yên tự nhiên vui lạ!
Với hắn, bình yên, là thế đó! Còn bạn?

Blog cảm xúc sưu tầm