Thứ Ba

Viết về người yêu cũ

Ngày hôm qua trên đường phố tấp nập, em tình cờ gặp lại người yêu cũ.
Người đã từng nắm tay em giữa cơn mưa rào mùa hạ.
Người đã đặt lên má em chiếc hôn vội rồi lơ đãng quay đi để em thẹn thùng tay cứ vò gấu áo.
Là người ấy. Người yêu cũ của em.

Anh và em ai cũng đã từng có một người gọi là người yêu cũ.
Anh và em cũng đã là người yêu cũ của người kia.
Chúng ta đến với nhau bởi muôn ngàn lí do từ quá khứ.
Nhưng dù gì anh là người yêu hiện tại của em, chứ không phải cái người gọi là NGƯỜI YÊU CŨ đã xa xôi.

Người yêu của em ơi!

Em đã khó khăn lắm để quên đi hình bóng của người để sống trọn vẹn cho anh.
Em đã gạt đi cái thói đàn bà ghen tuông về một thời trong quá khứ.
Em đã không dám một lần so sánh anh và người con trai ấy, vì em biết rằng anh mới là hiện tại của em.

Nên anh cũng đừng bao giờ gặng hỏi em về một thời trẻ dại.
Nên anh đừng bao giờ bảo em không hiền dịu bằng người con gái ấy, rằng em không yêu anh nhiều, không quan tâm anh nhiều bằng cô ấy của trước kia.

Viết về người yêu cũ

Xin hãy tôn trọng khoảng trời trong em, như em đã từng giữ gìn không quấy động nó lên từ anh.
Xin anh đừng đẩy yêu thương của em về phía người đàn ông cũ, những giằng xé trong lòng em biết cháy khát cùng ai?

Người yêu cũ. Người yêu mới. Thời gian… có bao giờ quay ngược lại?
Người yêu mới có bao giờ lại trở thành người yêu cũ?
Những kỷ niệm hôm nay có bao giờ trở thành hoài niệm?

Xin anh hãy nhớ ngày hôm nay yêu thương có đơm hoa kết trái thì hãy giữ lòng bao dung cho cái ngày xưa - em bé nhỏ. Bởi hôm nay em là cô gái đến từ ngày hôm qua.

Không phải con đường nào cũng đẹp như một ước mơ hãy để chúng ta đưa nhau về… trong thương nhớ…

Có lẽ không ai muốn nhắc về ngày mai lần nữa.
Có lẽ khoảnh khắc này là thứ còn lại sau tất cả .
Có lẽ nên mỉm cười để cảm ơn một phần duyên nợ.
Có lẽ nên dành cho những cơn mưa tối tìm về trên vòm cây than thở và chúng ta chỉ giữ lại bình yên. ♥

Nguyễn Phong Việt