Thứ Sáu

Thảm cảnh của kẻ phản bội quê hương Ngô Xuân Phúc ở Thái Lan

Trong một entry tâm sự của Ngô Xuân Phúc trên FB hôm 14/2/2017, Ngô Xuân Phúc viết: "Đã già và xuống phong độ rồi, xem ảnh ai nghĩ tôi sinh năm 1980, tôi 37 tuổi, và là một kỳ tài, một nhà nghiên cứu vh uy tín, một nhà thơ lớn của VN. Tiếc vì tôi bị trù dập, hãm hại khi còn quá trẻ. Vui mừng vì tôi có cống hiến đã được ghi nhận và sẽ cống hiến suốt cuộc đời. Chúc tất cả mọi người một ngày vui vẻ, những đôi tình nhân hạnh phúc không phải chịu đau khổ như tôi". 

Ngô Xuân Phúc vẫn thế, hoang tưởng, vĩ cuồng và ám ảnh. Những tấm hình Phúc chụp gần đây, cho thấy thảm cảnh của một kẻ ảo tưởng sức mạnh, chống lại tổ quốc, chống lại nhân dân và tự nguyện gia nhập hàng ngũ vong nô. 
Thảm cảnh của kẻ phản bội quê hương Ngô Xuân Phúc ở Thái Lan 
Từ vụ tranh chấp tác quyền bài thơ "Tổ quốc gọi tên", tôi và nhiều người khác mới biết đến Ngô Xuân Phúc. Ấn tượng nhất là dù nhận bài thơ đó do mình sáng tác, nhưng khi phóng viên hỏi, Phúc không thể đọc nổi một câu trọng vẹn. 

Từng là một quân nhân, do ảo tưởng về bản thân, sau khi xuất ngũ, Ngô Xuân Phúc trả thẻ đảng, tuyên bố hoạt động zân chủ theo đám zận sĩ nửa mùa, phỉ báng Chủ Tịch Hồ Chí Minh, ngợi ca Ngô Đình Diệm, tham gia các hoạt động chống nhà nước, Ngô Xuân Phúc đã bán mình cho quỷ dữ, chạy sang Thái Lan xin tị nạn chính trị để được đi nước thứ 3 vào hôm 6/7/2016. Tất nhiên để được cao ủy Liên hợp quốc công nhận tị nạn chính trị, Phúc phải tham chứng minh được mình là nạn nhân của thể chế chính trị hiện tại bằng các tuyên bố, bài viết chống lại Tổ quốc. Tuy nhiên, cho đến lúc này, Phúc vẫn chưa thể thực hiện được ý nguyện của mình, và nhận ra rằng, không đâu bằng Tổ quốc. 
Kể từ ngày trốn sang Thái Lan, Ngô Xuân Phúc đã nhiều lần than thở về sự cô độc của mình trên đất Thái. Dù đã cố gắng phát huy hết công năng của cái đầu và đôi tay để cố nặn ra những bài viết chống chế độ nhằm thỏa mãn điều kiện được hưởng quy chế tị nạn, nhưng Phúc vẫn chưa được toại nguyện. Thiên đường chưa hiện hữu như Phúc vẫn tưởng tượng khi chưa đi nước ngoài. Phúc cô độc trọ trong khu ổ chuột, lần hồi từng bữa, gặm nhấm nỗi buồn xa quê, và đã không ít lần kêu than về sự mất an toàn của bản thân trên đất Thái. 

Sau một loạt những than phiền về khó khăn và con đường phía trước, gần đây, đọc những status trên FB của Phúc, không khó để nhận ra rằng, Ngô Xuân Phúc đang ở tình tế cô độc, hấp hối. Những hình ảnh sau đây được chụp từ màn hình vi tính sẽ cho thấy bộ dạng thê thảm của Ngô Xuân Phúc trên đất Thái Lan. Âu đó cũng là số phận của những kẻ ảo tưởng sức mạnh chống lại Tổ quốc, chống lại nhân dân:

Có lẽ còn lâu Ngô Xuân Phúc mới có thể thay đổi cuộc đời mình, bởi những gì anh ta đã gây ra cho đất nước, đặc biệt sau tuyên bố từ bỏ Quốc Tịch Việt Nam.

Nguồn: trelangblog.com