Chủ Nhật

Đời ngắn ngủi, đừng vì người không xứng đáng mà làm những việc không đáng

Đời người mấy mươi năm thực rất ngắn ngủi, có những thứ vừa xuất hiện hôm qua, hôm nay đã trở thành quá khứ. Đừng vì những người không xứng đáng mà tự dày vò bản thân mình.

Lòng người khó nắm giữ, tình cảm dễ nhạt nhòa.

Chủ động, không có nghĩa là sẽ đổi lại được sự động tâm. Quan tâm, không có nghĩa là đổi lại được sự coi trọng.

Có bao nhiêu người rời bạn ra đi, mà bạn không bị lưu luyến.
Người trong lòng đã không có bạn, hà cớ chi bạn lại giữ trong tâm?
Tình cảm không phải là một người luyến tiếc, mà là hai người giữ gìn.
Đời ngắn ngủi, đừng vì người không xứng đáng mà làm những việc không đáng
Duyên dễ mất đi, nhưng tình thì lại khó thu về. Có những tổn thương dù nhìn không thấy, nhưng bên trong rất đau.

Không ngả lòng vào người không quan tâm bạn.

Trong tình yêu không có sự thương hại.
Cây đuốc có bị đổ thì ngọn lửa vẫn hướng lên, duyên có thể mất đi nhưng sự tự tôn thì phải được lưu tồn.

Đừng cúi đầu, vương miện sẽ rơi; đừng rơi lệ, người khác sẽ cười

Không phải là không muốn, mà là không làm phiền; không phải không yêu, mà là không kỳ vọng.

Rất nhiều mối duyên, người đã rời xa, nhưng tình vẫn chưa dứt; thời gian cứ trôi qua nhưng lòng người vẫn đứng mãi.

Hãy ghi nhớ, bạn sẽ không thể giữ được người muốn rời đi.
Nếu bạn nghĩ rằng mình không thể buông bỏ được ai đó, thì cũng đừng lầm tưởng rằng họ cũng không thể buông bỏ được bạn.
Dùng lời nói dối để làm chứng thì điều nhận lại được chắc chắn sẽ chỉ là sự lừa gạt.

Thà rằng mốc meo nhưng cao ngạo, còn hơn là ép dạ cầu toàn.
Lấy hết dũng khí ra: Bạn có thể nuông chiều mình, và cũng có thể thay đổi mình!

Có những lúc chúng ta buộc phải ra đi.

Lòng người dễ đổi, trò chơi thì vẫn tiếp tục, không thể chơi được nữa thì sẽ bị hạ đo ván.

Rất khó đo lòng người, thấy người thấy mặt khó thấy tâm, tình cảm xuất phát từ nội tâm là rất khó nắm giữ.
Những ngụy trang thân bất do kỷ, có thể cũng chỉ là ứng đối với thế sự vô thường.
Khóe miệng nghĩ một đằng nói một nẻo, có thể chỉ là sự kiên cường trong lảo đảo yếu ớt.

Vì mình đã khó, vì người khác thì lại càng khó hơn; làm người thế nào chính là xem đối nhân xử thế ra sao.
Bạn còn phải có trọng trách của cuộc đời, hãy vứt đi cái nên vứt, nhặt lại cái nên nhặt.
Con người ai cùng có phần tôn nghiêm, mà không gì có thể chà đạp nổi; khi nào nhận ra điều này, thì dù là gì bạn cũng có thể buông bỏ được.

theo yeugiadinh