Thứ Bảy

Góp Nhặt Đôi Khi

Góp nhặt Đôi Khi

Đôi khi thấy mình thật trẻ con và cũng thật già nua.
Đọc một tin nhắn thôi cũng vui đến lưng tròng.
Đôi lúc cũng như ông già, quên mất mình còn trẻ.
Muốn nằm lỳ một chỗ, không vui cười chỉ lặng lẽ.

Cuộc sống lắm đôi khi, những lúc ta buồn tẻ
Nhớ vu vơ rồi mong chờ toàn thứ viển vông
Như con sông chảy về một hướng, chẳng quay đầu ngó lấy nguồn xa
Như con cá ngược dòng vất vả, chỉ để sinh tồn cho chứng sinh sôi.
Có đôi khi
Vậy mà đôi khi vẫn thức thời cho người nhiệt huyết
Sống, làm không vụ lợi công danh ảo vọng
Dẫu thực đời luôn biết đâu phải màu hồng trong truyền thuyết
Có ông tiên ông bụt như ước muốn trẻ thơ.

Đôi khi chính ta cũng thầy khời dại
Đợi mãi một người mà không biết người ở đâu
Cũng giống như cô đơn đong đầy trên chén rượu
Cạn ly rồi lại thấy đầy ly.

Có đôi khi tấm trí ỳ không tỉnh
Chửi mắng, đánh đập nhàu nát mới chịu quay đầu
Để mọi thứ vụn vỡ rồi không cần ghép nhặt
Đứng dậy bước đi như chưa có chuyện gì.

Vậy đó đôi khi thật lắm đôi khi
Có ai muốn có ai mong nhưng vẫn một lần nhắc lại
Để khi buồn ta mới biết được lắm Đôi Khi.

Minh Trường
Ps: Viết cho dòng cảm xúc miên man và những lo toan nhàu nát, toàn vụn vỡ cố ghép nhặt thành dòng, cũng chẳng biết từ khi nào mình thành đứa trẻ, cũng không biết khi nào mình thành ông già.